Có một ngày vừa mưa vừa nắng
Tôi chở nỗi buồn vu vơ
Và nỗi buồn trong Tôi,dâng lên,dâng lên
Cứ dâng lên mãi...!
Suốt đường dài đến chốn cô đơn
Hai nỗi buồn lạc nhịp!
Hai tâm hồn bé bỏng tựa vào nhau!
Cô đơn ơi!
Sao em không mở rộng lòng mình vậy?
Để sầu muộn riêng Tôi buồn đau!
Để tim Tôi vỡ tan thành muôn mảnh!
Như hoa tigon hai sắc đa sầu
Nhưng em ơi em có biết?
Dẫu tim Tôi có vỡ tan tành
Như bọt trắng kia dưới đầu ngọn sóng
Như hoa tigon đang mùa
Thì em ơi em xin em hãy nhớ!
Chẳng hề chi nếu em được hạnh phúc trên đời
Tôi sẽ mỉm cười cho em,cho người ấy
Còn riêng Mình đón mùa hoa tigon.
Tôi chở nỗi buồn vu vơ
Và nỗi buồn trong Tôi,dâng lên,dâng lên
Cứ dâng lên mãi...!
Suốt đường dài đến chốn cô đơn
Hai nỗi buồn lạc nhịp!
Hai tâm hồn bé bỏng tựa vào nhau!
Cô đơn ơi!
Sao em không mở rộng lòng mình vậy?
Để sầu muộn riêng Tôi buồn đau!
Để tim Tôi vỡ tan thành muôn mảnh!
Như hoa tigon hai sắc đa sầu
Nhưng em ơi em có biết?
Dẫu tim Tôi có vỡ tan tành
Như bọt trắng kia dưới đầu ngọn sóng
Như hoa tigon đang mùa
Thì em ơi em xin em hãy nhớ!
Chẳng hề chi nếu em được hạnh phúc trên đời
Tôi sẽ mỉm cười cho em,cho người ấy
Còn riêng Mình đón mùa hoa tigon.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét